Dạo này, mình nhận ra một điều rằng: “Mọi người đều đang nỗ lực sống, sống theo cách của riêng mình“.
Có thể bạn rất ngưỡng mộ cuộc sống của ai đó, nhưng lại chẳng thể tường tận rằng họ đã nỗ lực như thế nào. Bạn không thể hiểu hết toàn bộ câu chuyện của người ấy, cũng không cần cố suy đoán hay chỉ trích. Bạn chỉ cần biết có rất nhiều người đang giống như bạn, đang cố gắng phấn đấu, nên bạn không bao giờ cô đơn một mình.
Đến một lúc nào đó hoặc có thể là ngay giây phút này, đại đa số chúng ta sẽ phát hiện ra những người quan trọng trong cuộc sống của mình đều đã đi trên con đường riêng của họ. Có người thì kết hôn, có người thì học đại học, có người đi làm thêm, bắt đầu than thở về cuộc sống chốn công sở của mình trên mạng xã hội, trong khi có những người vẫn mải miết đi du lịch.
Chúng ta và những người bạn của mình, đã có những lúc duy trì nhịp điệu cuộc sống giống nhau, nhưng cuối cùng, chúng ta vẫn đi theo quỹ đạo của riêng mình.
Với cá nhân mình, sau khi bắt đầu kì nghỉ hè, giờ giấc sinh hoạt của mình không đúng quy luật một chút nào, mỗi sáng hơn 9h thức dậy, đêm 3h mới ngủ. Mình sẽ dành ra vài buổi chiều trong tuần để đọc sách, đọc đến khi không muốn đọc thì thôi. Đến tối lại cắp sách đi học thêm ở FPT Arena. Mình không hề đi du lịch đây đó, cũng chẳng chụp cảnh đẹp.
Những điều này khác hẳn với những kì nghỉ hè mà mình khao khát trước đó. Hai tháng trôi qua như vậy, mình bắt đầu cảm thấy, có lẽ đây mới thực sự là kì nghỉ hè mà mình mong muốn, không cần những chuyến du lịch đông như họp chợ, không cần dối lòng mà đi làm, cứ thế này là tốt rồi.
Mình đã từng vô cùng phiền não khi bạn bè của mình mới năm nhất năm hai đại học mà đã đi làm thêm để kiếm thêm thu nhập. Mình cũng từng vì những thứ phát sáng lấp lánh trong cuộc sống của người khác mà đánh mất điều mình mong muốn.

Mình của hiện tại mới nhận ra, thực ra không cần ngưỡng mộ bọn họ, vì bọn họ có thứ học muốn, mình có điều mình muốn. Sẽ luôn có những người có thu nhập tốt hơn mình, luôn có những người đặt chân tới nhiều nơi hơn mình, sẽ có người sống rực rỡ hơn mình.
Nhưng những thứ đó đều không liên quan gì tới mình. Nhận ra điều mình thực sự muốn nào có dễ, không cần vì những thứ nhãn mác kia mà thay đổi bản thân.
Trong cuốn sách “Dám mơ lớn” của tác giả Lư Tư Hạo, anh ấy có viết một câu thế này: “Bằng lòng đánh cược rồi tâm phục khẩu phục chịu thua là một trong những cụm từ đẹp nhất trên thế gian này. Đầu tiên bạn sẽ gặp một thứ khiến bạn nguyện đánh cược, sau đó dốc hết sức lực, hơn nữa thua rồi cũng thấy cam tâm tình nguyện. Có người sống rất tốt, có người lại sống rất khó khăn, mỗi chúng ta đều có triết lí nhân sinh của riêng mình, đều có lựa chọn của riêng mình, chúng ta cứ mãi chần chừ do dự mà quên mất rằng, có được những thứ khiến bản thân đánh cược, nguyện theo đuổi, vốn là một điều vô cùng quí giá rồi.”
Vì sao phải chịu khổ ? Vì sao phải bước trên con đường hiện tại ? Đứng trước gương và thử hỏi mình xem, bạn sẽ phát hiện tình cảnh hiện giờ chính là lựa chọn của bạn. Dù cho chọn sống thực tại có khác một trời một vực so với những gì bạn tưởng tượng thì bạn vẫn sẽ nhận ra rằng mình là nhân tố chính tạo nên cuộc sống ấy.
Đã là lựa chọn của bản thân thì đừng nên oán trách, có những con người một khi đã bắt đầu thì sẽ không thể quay đầu lại và cũng đừng quay lại. Không vì điều gì khác, chỉ là vì ban đầu bạn đã có dũng khí lựa chọn thì phải có bản lĩnh tự mình gánh vác hậu quả.
Mình là Nguyên và hi vọng bài viết này sẽ hữu ích với bạn.